Người muốn đến địa ngục nhất lại bất chợt bị kéo từ địa ngục quau trở về Thẩm Dược nửa muốn rời khỏi thế giới này, nửa còn lại vẫn là chuộc lại lỗi lầm. Suy nghĩ lâu dần đã ăn sâu vào cô, chính cô hại chết chị mình đều đó nhắc nhở cô rằng cho dù yêu Bạc Trạch Lăng nhiều thế nào cũng không được để lộ ra ngoài.
Hai bàn tay cô truyền đến cơn đau, mi mắt chậm rãi chớp chớp đón nhận ánh sáng từ bên ngoài, những miếng băng gạt được băng trên mu bàn tay, còn có thanh nẹp ngón tay gãy, cô trơ mắt nhìn đôi tay của mình.
Hình ảnh tối đó trong đầu cô ùa về, cảm giác sợ hãi, tội lỗi lẫn sự đau đớn từ thể xác lẫn tinh thần khiến cho ánh mắt Thẩm Dược nhìn đôi tay mình không chút cảm xúc nào nữa, cổ họng đau rát đến mức khiến cô nhăn mặt đầy khó chịu.
3 năm qua cô đã cảm nhận được sự tàn nhẫn của Bạc Trạch Lăng lý do cô không chạy trốn khỏi hắn bởi vì cô còn Thẩm Gia vì Thẩm Hoài Nhu đã cứu cô cho nên cô phải bảo vệ gia đình của chị gái mình.
Như những gì Thẩm Hoài Nhu từng nói, cô thích hắn gặp một lần liền thích một lần, cô đối với hắn hiện tại vừa ghét bỏ lại vừa không thể buông bỏ, buông bỏ tình cảm một phía, buông bỏ thứ tình cảm khổ sở này.
Bạc Trạch Lăng đẩy cửa bước vào trên tay hắn là túi cứu thương, đôi mắt phức tạp quét qua cô chạm phải ánh mắt lơ đãng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi/3742132/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.