Bạc Trạch Lăng đưa tay lên đỡ trán, đầu hắn đau như búa bổ chuyện tối qua hắn cũng không nhớ được mà mệt mỏi đứng dậy đi nhìn thấy vỏ chai rượu nằm trên sàn nhà chưa ai dọn dẹp.
Hắn lê thân mệt mỏi vào bếp chiếc bàn ăn trống trơn như cú tát vào mặt hắn, buổi sáng tuy không nhìn thấy Thẩm Dược nhưng lúc nào cô thức sớm để làm đồ ăn sáng sau đó mới đến phòng tranh.
Hôm nay cô ngủ chưa thức sao? Đã gần 8 giờ sáng rồi mà.
“Aaaaaaa!!!!”
Tiếng hét bên ngoài làm hắn nhíu mài đầy khó chịu, Bạc Trạch Lăng nhanh chóng đi ra xem nhìn thấy Lý Ái Vân bịch miệng hai mắt cô ta mở to đầy hoảng hốt nhìn chằm chằm trước cửa nhà.
Ánh nắng buổi sáng theo khe cửa mà Lý Ái Vân mở chiếu vào, Bạc Trạch Lăng di chuyển tầm mắt đến dưới sàn nhà, cánh tay bầm đỏ, máu trên mu bàn tay đã khô lại từ khi nào.
Thẩm Dược nằm dưới sàn nhà, chiếc váy trắng của cô cũng chuyển màu, tay cô vẫn cầm chặt bức tranh không buông, màu trên mu bàn tay cũng dính lên bức tranh thành những đốm đỏ đỏ mờ nhạt.
Nhìn cô nằm đó hắn mới nhớ ra chuyện tối qua.
Bạc Trạch Lăng nhanh chân đi đến hắn bế Thẩm Dược lên rồi liếc nhìn Lý Ái Vân “Gọi, Tần Bắc Yên đến đây bảo cậu ta nhanh lên tôi cho cậu ta 10 phút.”
Thẩm Dược hơi thở yếu ớt, giây phút này cô không cảm nhận được gì nữa, mắt không thể mở, chút ý thức còn sót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi/3742131/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.