“Hửm? Em định nói gì đây?” Hắn nhướn mày nhìn cô, gương mặt lạnh tanh nghìn năm bất biến khiến cô cảm thấy da đầu tê rần.
Mộng Vãn Tình nhìn hắn ngồi trên ghế, cúi đầu không dám nhìn thẳng như đứa trẻ phạm lỗi “Em… vừa nãy chỉ là hiểu lầm thôi!”
“Hiểu lầm?”
“Có gì hiểu lầm ở đây à?”
Cô chỉ thầm phản bác trong lòng. Rõ ràng anh biết mà còn hỏi!
“Vậy là không có gì ha?” Cô cười, nếu hắn tỏ ý không biết tức là hắn không muốn truy cứu, cô ngu mới muốn tự đào hố chôn mình. “Vậy em đi ngủ trước nha~”
Ba mươi sáu kế, trước hết cứ kiếm cái lí do chạy đã.
Hắn “…”
Vậy còn giao thừa thì sao?
Lời chưa kịp thốt ra khỏi miệng thì bóng dáng cô đã biến mất.
Hoắc Tường Quân “…” Cô họ hàng với thỏ à?
Khoan, còn vụ ban nãy thì sao?
Hắn vuốt mặt, hối hận không thôi. Bắt gặp vợ mình xem “múi” của trai lạ, hắn nên làm gì giờ???
Trong lòng hắn rất khó chịu, âm thầm nhìn xuống bụng mình, vô tri vô giác sờ lên.
Ừm, vẫn còn múi. Người đàn ông gần ba mươi thở ra một hơi đầy chán nản.
[…]
Mộng Vãn Tình chạy về phòng, mở điện thoại lên, chỉ thấy đàn anh kia xin lỗi. Cô chỉ nói không sao, rồi lặng lẽ hủy kết bạn, tiện thể xóa cuộc trò chuyện. Tự dưng block người kia cô thấy không được lịch sự lắm, người ta sau này cũng còn gặp mặt cô nhiều, cô mà lóc người ta thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi-uoc-mo-em-nhan-lai-duoc-gi/3509074/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.