Mộng Vãn Tình gác cái chuyện này sang một bên. Cô không tin mình sẽ có. Nhưng nếu có thì cô vẫn giữ, dù sao cũng là máu mủ của cô. Hoắc Tường Quân lại bận bịu với công việc, cô cũng quyết định quay trở lại trường học với sự giúp đỡ của hắn.
Trường cũ nên cô cũng có chút quen thuộc, nhưng bạn bè là mới. Ở đây cô không có Mộng Gia Linh gài người vào chèn ép, cô lại được giáo sư trước kia dạy mình khen ngợi, Mộng Vãn Tình cũng coi như kết được nhiều bạn mới, tuy không thân nhưng cũng không tệ như ngày trước.
Được trở lại trường học, cô rất vui.
Gần như cả ngày cô đắm chìm vào sách vở, Hoắc Tường Quân phóng khoáng tìm sách về để cô học, cũng mời thêm người về dạy cô.
Cô cực kì cảm động.
“Coi như là lời xin lỗi cô đi.”
Nhận không của hắn như thế, cô thấy rất ngại, nhưng Hoắc Tường Quân nói cô không cần để ý.
“Cô cũng là vợ tôi, tiền tôi đổ vào cô cũng không phải là lãng phí.”
“Em cảm ơn.” Mộng Vãn Tình nói đầy chân thành “Em sẽ học thật tốt.”
“Ừ.”
Cô mải mê học hành, thành ra chẳng chú ý đến vòng tròn hào môn nữa, ngày tháng trôi qua rất êm đẹp.
Một ngày, cô đi học về, trên đường gặp Mễ Tuyết, cô ta mời cô vào một quán Café nói chuyện.
Mộng Vãn Tình lập tức đồng ý. Cô nghĩ, có một số chuyện, giải quyết từ bây giờ luôn đi.
Hai người vào một quán café nhỏ, Mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi-uoc-mo-em-nhan-lai-duoc-gi/3370494/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.