Mộng Vãn Tình cảm nhận hơi ấm kề sát ngay bên cạnh mình, cô khẽ chớp mắt vài cái, khoé môi cô nhếch lên thành một nụ cười “Vâng. Em sẽ chú ý.”
Bàn tay của hắn đặt lên eo cô như có nhiệt độ, khiến làn da phía dưới lớp vải của cô nóng rực lên. Mộng Vãn Tình cố gắng kiềm nén lại sự phấn khích trong lòng, để hắn một đường ôm mình về trở lại nhà.
Trước khi về phòng của mình, cô nghiêng đầu hỏi hắn “Em hỏi anh một câu được không?”
“Nói.”
“Anh và Mễ Tuyết sao rồi?” Cô nhìn thấy hắn khẽ nhíu lại, vội vàng xua tay giải thích “Em chỉ muốn biết thôi, để còn biết nên cư xử sao cho phải…”
“Tôi không biết.” Hắn đáp.
“Dạ?”
“Tôi không biết.” Hắn lặp lại. Bản thân hắn vẫn coi Mễ Tuyết là cô bạn thuở nhỏ của mình, nhưng Mễ Tuyết đã giận hắn vì chuyện lần trước, mà trong hoàn cảnh không mấy vui vẻ để có thể làm lành lại. Hắn không chắc bản thân mình với Mễ Tuyết có thể trở lại như xưa không. Vì theo hắn thấy cô ấy và Mộng Vãn Tình không hề thân thiện với nhau chút nào.
“Em hiểu rồi.” Cô gật đầu. Không cần hắn nói cô cũng biết Mễ Tuyết vẫn giữ nguyên vị trí vốn có trong lòng của Hoắc Tường Quân.
Việc mới đổi người hầu đã đích thân chỉ bảo người hầu cách chăm sóc vườn hoa phía sau là cô đã biết.
Cô có chút ghen tị với Mễ Tuyết, nhưng cũng có phần nhẹ nhõm vì sau lần ấy, cô có thể khẳng định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi-uoc-mo-em-nhan-lai-duoc-gi/3348854/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.