“Nhưng đông người như thế, anh sợ em không chen vào nổi.”
“À…” Tôi chấp nhận lý do này.
Đến khi màn đêm buông xuống, chúng tôi mới quay về trường.
17
Về đến ký túc xá, tôi đang định chào anh rồi đi lên tầng.
“Đợi chút.” Anh ngắt lời tôi.
Sau đó anh sáp lại gần, nghiêng đầu kề sát vào cổ tôi.
Tôi vô thức lùi về phía sau một bước: “Sao… sao vậy?”
Anh kéo tay tôi lại: “Đứng im, hình như chỗ này có con gì đó.”
Tôi lập tức đứng im, c ôn trùng chính là k ẻ th ù cả đời này của tôi.
Với tâm lý đ ịch bất động ta bất động, tôi như c h ế t đứng, mặc cho anh muốn làm gì thì làm.
Anh vươn tay bắt con c ôn tr ùng xuống, tôi vừa mới thở phào nhẹ nhõm.
Bỗng có một làn gió lướt qua trước mặt, tóc mái của tôi cũng bị gió thổi bay.
Lùi về phía sau một bước, tôi mới thấy rõ.
Trì Tư Tự sa sầm mặt mày vung tay đ ấ m Kỷ Liễm nhưng anh đã lập tức đỡ được.
“Hai người vừa mới làm gì?”
Trì Tư Tự thét lên đầy giận dữ.
18
Tôi chau mày, đứng trước mặt Kỷ Liễm, đẩy anh ta ra.
“Cậu bị đ i ê n à?”
Anh ta vờ như không nghe thấy, nắm tay tôi kéo tôi về phía mình.
Trì Tư Tự nhìn tôi chằm chằm: “Mới đó mà cậu đã có người khác rồi? Chẳng phải cậu thích tôi sao?”
Cơ thể tôi bỗng chốc lạnh toát, lạnh đến nỗi đứng hình.
Anh ta biết, anh ta vẫn luôn biết.
Bắt đầu từ khi nào? Trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-danh-no-muon/4329778/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.