Hôm nay là một ngày đặc biệt với Tô Lạc Vân và Châu Hi Hoa- ngày hôn lễ của họ diễn ra. Tô Lạc Vân ngồi trong phòng, chiếc váy trắng tinh khôi khiến cô càng thêm lộng lẫy, Giai Tuệ đứng bên cạnh không khỏi cảm thán. Bàn tay của Lạc Vân nắm chặt, mồ hôi đổ ròng ròng.
-Vân Vân, hôm nay xa bố mẹ đừng có khóc nha! Khóc trôi hết lớp trang điểm đó!
-Tớ không có khóc! Tớ thấy lo lắng. Cậu biết đấy, mafia lúc nào cũng nguy hiểm mà.
-Ý cậu là tớ nguy hiểm hả?
-Không! Tất cả.
-Mà thôi, trùm khăn voan lên đi! Sắp tới giờ cử hành hôn lễ rồi.
Giai Tuệ vội trùm khăn voan lên cho Lạc Vân. “Cộp, cộp” tiếng giày cao gót chạm vào sàn nhà bóng loáng. Những tia nắng rực rỡ chiếu qua từng đám mây, mùi hương của hoa hồng thơm ngát tỏa ra khắp ngóc ngách trong lễ đường. Hi Hoa đang đứng đó, đứng trên lễ đường của bọn họ, tay hắn cầm một bó hoa, không phải là hoa hồng đỏ mà lại là hoa lưu ly làm từ đá sapphire. Những cánh hoa lưu ly làm từ sapphire tỏa sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Cha xứ đọc lên những lời chúc phúc.
Giây phút hạnh phúc nhất chắc là khi họ trao nhẫn cưới cho nhau, từ khoảng khắc ấy họ chính là của nhau. Viên đá thạch anh hồng ở cặp nhẫn trên tay họ tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ. Trong dây phút ấy, bỗng có người bật khóc, là bố của Lạc Vân.
-Con gái rượu của tôi, nó lấy chồng rồi! Hu hu sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cho-anh-ke-hoach-hoan-hao/3648431/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.