Ồ! Thì ra không phải sếp của họ cắm sừng anh chàng kia, thật may quá! Đã hiểu lầm sếp nhiều rồi! Trương Tiểu Ngọc mở cửa phòng họp ra, mặt đối mặt với cặp đôi kia.
-Sếp, muộn họp rồi đấy ạ!
Hơi khác thường ngày, hôm nay có thêm người ngoài cuộc họp tham gia nữa, Hi Hoa được xếp chỗ khá xa với Lạc Vân nên hắn khá bực mình, người không ngừng tỏa ra sát khí. Các nhân viên cứ mải nhìn hắn mà không chú ý đến nội dung cuộc họp, vì hắn quá xinh đẹp khiến họ không thể rời mắt khỏi hắn.
Tan họp, mọi người liền bao vây Hi Hoa để hỏi rất nhiều thứ, nào là số điện thoại, hắn dùng đồ dưỡng gì,… Nhưng Châu Hi Hoa lờ đi hết những câu hỏi ấy, tiến về phía của Lạc Vân. Đừng hỏi hắn tại sao lại ở đây giờ này, bởi vì hắn đã nghỉ làm tại công ty để đến gặp cô (băng đảng đội lốt công ty).
-Lạc Vân, chúng ta đến trung tâm mua sắm đi!
-Không được, hôm nay em có rất nhiều việc có gì hôm nào em sẽ bù cho anh sau nha. Được không?
-Tối nay em có thể về sớm được không?- Hắn ta làm vẻ mặt như sắp khóc đến nơi vậy.
-Em nghĩ là tối nay em sẽ về muộn, nên là anh ở nhà cứ ăn trước đi nha!- Cô hơi mỉm cười với hắn.
Mặt hắn không có chút gì gọi là vui vẻ hết. Hắn có vẻ tức giận nhưng vẫn trưng ra một nụ cười.
-Được thôi! Nếu có thể em hãy về nhà sớm nhất có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cho-anh-ke-hoach-hoan-hao/3648430/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.