"Tạ tiểu thư, thật trùng hợp!"
"Trùng hợp quá!"
Sở Toàn thấy người phụ nữ trước mặt nở nụ cười rạng rỡ, tâm tình phức tạp bỗng chốc cũng tiêu tan, nhoẻn miệng cười theo.
"Lần trước thật có lỗi, thương tích của cô đỡ hơn chút nào chưa?"
Lúc đó cô bỏ đi quá vội nên chỉ kịp để lại tên và số điện của của mình, quên béng chuyện hỏi tên đối phương, bây giờ chỉ có thể dùng từ "cô" để xưng hô.
"Tạ tiểu thư, cô không biết xử sự gì cả? Vừa gặp lại tôi đã lấy 'Xin lỗi' làm lời dạo đầu rồi?"
Người phụ nữ nọ cố ý trêu chọc, thậm chí có thể nhìn ra nụ cười xinh đẹp dập dờn sau khóe môi. Lời chào hỏi của Sở Toàn vốn rất đỗi bình thường, giống như mấy câu quen thuộc như "Ăn cơm chưa?" vậy đó, không phải người hỏi thật sự quan tâm đối phương có ăn cơm hay không mà chỉ là một cách chào hỏi cho vui thôi, nhưng hiện giờ Sở Toàn đúng là đang bị người phụ nữ đối diện bắt bẻ đến á khẩu.
"Ha ha, Tạ tiểu thư, tôi không có ý gì đâu, chỉ mong cô đừng khách sáo như vậy nữa thôi, vết thương của tôi lành lâu rồi."
Dứt lời liền quơ quơ tay mang tính chất tượng trưng trước mặt người kia. Sở Toàn thấy vậy mới thầm thở phào nhẹ nhõm, "Hôm đó thật sự có lỗi..."
Hôm nay Sở Toàn chẳng biết miệng mình bị gì mà ứ chịu nghe lời, cứ nhắc đi nhắc lại câu người khác không thích nghe. Chỉ một câu nói lập tức khiến đôi mắt đẹp đẽ kia nheo lại, báo hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim/1206259/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.