Một đêm dài lại trôi qua, Trần Cảnh tinh thần hứng khởi thức giấc từ sớm sửa soạn đồ đạc rồi xuống lầu ăn sáng.
Trần Lập hôm qua đưa hai người đến trường xong đã đi công tác, hiện tại trên bàn ăn chỉ có Trần Nguyệt Cầm ngáp ngắn ngáp dài và Lê Nguyệt Sương đang bận rộn trong bếp.
"Anh, chào buổi sáng."
Trần Nguyệt Cầm tuy buồn ngủ nhưng khi nhìn thấy anh vẫn theo phản xạ có điều kiện chào một tiếng, Trần Cảnh liếc mắt nhàn nhạt đáp:
"Ừ."
Trần Nguyệt Cầm tập mãi thành quen với cái tính tích chữ như vàng của anh, cô cúi đầu tiếp tục vần vò cái bánh bao trong tay.
Hôm nay Lê Nguyệt Sương đặc biệt làm bánh bao cho hai người, tay nghề nấu nướng của bà cực tốt bánh bao trắng mềm ăn rất ngon.
Trần Cảnh ăn vội hai cái rồi uống vài ngụm sữa, liếc mắt nhìn đồng hồ anh liền đứng dậy đem ba lô vác lên vai.
"Nguyệt Cầm, đi học."
Trần Nguyệt Cầm còn đang mơ màng gặm bánh bao nghe thế thì ngơ ngác nhìn anh.
"Còn sớm mà anh!"
Trần Cảnh bỗng dừng chân xoay người lại, Trần Nguyệt Cầm tưởng anh nghe mình nói nên tiếp tục mơ màng gặm bánh bao.
"Dì, còn bánh bao không?"
Lê Nguyệt Sương nhìn hai anh em một cái, bà gật đầu chỉ tay vào phòng bếp.
"Bên trong vẫn còn đấy."
Trần Cảnh lập tức đi thẳng vào trong bộ dáng cực kỳ vội vàng, Lê Nguyệt Sương liếc mắt nhìn đồng hồ đã 6 giờ 55 phút bà đưa tay vỗ lên đầu Trần Nguyệt Cầm một cái.
"Còn không ăn nhanh, muốn anh con bỏ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim-ac-ma/938399/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.