Trên sân thượng của bệnh viện gió lớn thét gào như muốn thổi bay thân thể gầy yếu của Hạ Ly.
Trời chưa sáng cô đã dối gạt Hạ Mẫn Uyên rằng mình đói nên thèm ăn món cháo nấm của bà nấu, sau khi bà rời đi bên ngoài không có cảnh sát trông giữ cũng không có y tá đến thay thuốc.
Cô một mình lê thân thể mệt mỏi cất bước lên sân thượng, cô đi rất chậm một bước rồi một bước đi.
Bước thứ nhất cô nhớ đến lần đầu tiên cô và Trần Cảnh gặp nhau.
Bước thứ hai cô nhớ đến khoảnh khắc anh cứu cô từ tay Đinh Chấn.
Bước thứ ba cô nhớ đến lần anh thổ lộ, nói muốn dạy cô cách yêu.
Bước thứ tư cô nhớ đến từng cái hôn, cái ôm âu yếm ấm áp của anh.
Bước thứ năm rồi thứ sáu thứ bảy, cho đến khi cô đi đến lang cang sân thượng gió thổi lạnh lẽo đến thấu xương nhưng cô vẫn không có cảm giác gì chỉ một mực nhớ đến từng khoảnh khắc ở bên cạnh anh.
Nước mắt đã sớm rơi đầy mặt cô vịn lang cang leo lên ngồi trên đó, dưới chân là khoảng không vô tận cô khẽ nhắm mắt giơ hai tay cảm nhận từng cơn gió từng tia nắng nhỏ ương bướng chiếu đến khi mặt trời chưa lên cao.
Hạ Ly bỗng nhoẻn môi cười tươi cô tưởng tượng ra được, đối diện mình là một chàng trai cao lớn tuấn tú, anh mỉm cười ánh mắt ôn nhu nhìn cô, anh còn đưa tay về phía cô như bảo cô đi đến cạnh anh vậy.
Hạ Ly thả tay xuống lại đặt lên bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim-ac-ma/938392/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.