Sau khi đụng độ một trận, mọi người có vẻ xấu hổ, giới thiệu lẫnnhau. Giản Tình đã biết chú rể đang sợ hãi này là Triệu Dĩ Hiên, quản lý của một chi nhánh ở công ty Phương Khiêm. Nam nhân hơn ba mươi tuổi,không cao lắm, thân hình hơi béo, mặc một bộ lễ phục mới tinh, chế táccầu kỳ, vừa nhìn là biết được đặt may theo yêu cầu, trên mặt còn đeokính, nhìn qua cũng có dáng vẻ một nhà kinh doanh nho nhã.
Đứng sau Triệu Dĩ Hiên, mặc áo cưới màu trắng xõa tung, nữ nhân tócvén lên cao chính là người mà Giản Tình đã nhiều năm không gặp – bạn học Lý Điềm. Giản Tình lặng lẽ đánh giá Lý Điềm, vì lúc trước Tần Tiểu Ýnói rằng Lý Điềm có nhiều thay đổi, nên lúc này Giản Tình cũng hơi giậtmình. Mặc dù đã dự đoán trước, nhưng bây giờ nhìn thấy Lý Điềm, hìnhdáng một nữ sinh cấp ba trầm lặng trong đầu cô càng mơ hồ hơn, giống như chưa từng xuất hiện bao giờ.
Còn người vừa mới “nhẹ nhàng” làm Giản Tình ngã một cú, chính là vịkhách quý của quản lý Triệu Dĩ Hiên, tổng giám đốc Viên Dịch. Thì racũng là nhân vật có địa vị cao, khó trách thái độ Triệu Dĩ Hiên đối vớianh ta lại lễ phép, khúm na khúm núm như vậy.
Nhiệt độ không khí trong đại sảnh tuy mát mẻ nhưng Triệu Dĩ Hiên vẫnkhông nhịn được cầm lấy khăn tay của Lý Điềm lau mồ hôi: “Viên tổng xinmời đi trước, những việc ở đây để tôi xử lí là được rồi.”
Viên Dịch gật gật đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Giản Tình, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-tinh-yeu/1247621/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.