Trong lúc cô ngất đi vì mất sức, anh đã cho người vào tận phòng để khám tổng quát. Phát hiện bất ngờ chính là Thiên Kha Nguyệt mắc hội chứng mù mặt, những người không có kí ức khiến cô khắc cốt ghi tâm thì sẽ chẳng thể nhớ nổi.
Chẳng trách, Ly Mộc Quyên được cô cứu mạng lại không thể nhớ được. Cũng vì lẽ này mà Vi Mộng Ly được nước lấn tới, nhân lúc cô để lộ ra sơ hở liền chen chân vào ghi công.
" Lát nữa theo tôi tới bệnh viện. "
Cô nheo mắt nhìn hắn, lòng thầm nghĩ Hán Lập Thành đang ủ mưu tính kế gì, đột nhiên lại tốt bụng rồi còn cái cách xưng hô nực cười như thể cô là người yêu hắn vậy.
" Tôi vẫn khỏe, anh không cần phải bày vẽ ra làm gì. "
" Nhìn mấy vết bầm trên người em xem? Còn nói là vẫn khỏe, tôi là đang lo cho em đấy, nghe lời đi. "
" Không đi! "
Một tay bế cô lên bước nhanh vào phòng tắm, hành động bất ngờ khiến cô không xoay sở kịp. Chiếc áo bị hắn nắm giữ còn một chút nữa là đã bị lột ra thì bị cô giữ chặt lại.
" Làm gì vậy??? "
Vòi nước xối xả chạy men theo khắp người, làn nước ấm vừa đủ khiến toàn thân mềm nhũn. Sau một hồi gào thét đuổi hắn ra bên ngoài hắn mới chịu đi.
Ngâm mình trong bồn nước ấm nóng quả là cảm giác thư giãn.
Ngồi mất một lúc cô mới ngớ ra, bản thân không có quần áo để thay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-tinh-nhan/3456736/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.