Cơn sốt kéo đến khiến toàn thân run rẩy, đắp biết bao cái chăn cũng không hết đi sự lạnh lẽo. Khắp người truyền đến cơn đau dữ dội, vết bầm tím loang lổ hiện lên trên bề mặt da thịt.
Anh đau lòng nhìn cô chịu khổ, dù được tận mắt chứng kiến người phụ nữ khiến anh day dứt vẫn còn sống cũng không khiến anh bớt cảm thấy tự trách.
" Thiên Kha Nguyệt, còn đau chỗ nào nữa không? "
Mí mắt nặng trĩu chẳng thể nhấc lên nổi để nhìn thấy ánh sáng. Anh ôm cô trong lòng tỏa nhiệt ấm áp. Hai người chạm đầu vào nhau say giấc yên bình, không một ai dám bước đến làm phiền.
Cho đến khi tỉnh lại, nhận ra người đàn ông to lớn nằm cạnh vẫn luôn ôm cô vào lòng là Hán Lập Thành cô mới bất ngờ bật dậy.
Nghĩ đến cảnh bị giam cầm cô không tài nào ngồi yên chờ đợi, bàn chân dứt khoát đặt luôn xuống đất hòng muốn rời khỏi.
Đôi tay to lớn với lấy bắt được cô liền kéo lại sát bên mình, anh nhìn cô với con mắt khiêu khích ghì chặt thân hình thon thả bên dưới thân mình.
" Em muốn đi đâu? Lại muốn vứt đồ bừa bãi trên cầu nữa sao? "
Bị phát hiện rồi, thủ đoạn cô dựng lên để lừa hắn bị người ngay trước mắt nắm thóp.
" Tránh ra! "
Dùng toàn lực đẩy mạnh gã to con nhưng dù có cố gắng bao nhiêu cũng chẳng nhúc nhích. Cô mệt lả bỏ cuộc quay ra dùng miệng độc địa để được buông tha.
" Tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-tinh-nhan/3456735/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.