Ly Mộc Quyên, mẹ của Hán Lập thành vỗ vai đứa con trai trước lời tạm biệt rời đi trong phút mốt.
Thúc giục anh uống ly nước tự tay bà pha mới yên tâm rời khỏi, không muốn phụ lòng mẹ, anh chẳng cần suy nghĩ sâu xa, một hơi uống cạn ôm mẹ lần cuối.
Bà liền xoay gót rời đi Thiên Kha Nguyệt cũng vừa vặn tiến đến với bộ đồ khác lạ.
" Cô đang mặc cái thứ gì vậy? "
Nhìn từ trên xuống dưới, chiếc váy quen thuộc dành riêng cho nữ hầu trong nhà đột nhiên lại ở trên người cô một cách quái lạ.
" Thiếu gia nói gì vậy, tôi là nữ hầu, mặc đồng phục do thiếu gia sắp xếp có gì là sai? "
" Cái quái gì? Cô lại muốn chơi trò cosplay chọc tức tôi phát điên mới hả dạ phải không? "
Thế nhưng sâu trong con ngươi lấp lánh nhìn hắn chăm chú, là sự ngây ngô chân thật. Dường như mọi lời cô nói đều là chủ ý trong thâm tâm được coi là đúng đắn.
Hán Lập Thành vội vã bám lấy vai cô lắc mạnh thúc giục cô mau trở lại dáng vẻ kiêu ngạo như trước kia. Thái độ của Thiên Kha Nguyệt như không thể hiểu được lời hắn nói.
Gương mặt ngu ngơ chẳng thể rõ lời hắn ra lệnh là có ý gì.
" Mẹ kiếp! "
Đến giờ phút này hắn cũng đã hiểu ra toàn bộ. Ly Mộc Quyên, người mẹ không dễ dàng để anh chơi bời lêu lổng với loại con gái thấp kém sao lại có thể đồng ý Thiên Kha Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-tinh-nhan/3419551/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.