Khi Đường Tố Nhiên tỉnh lại, chỉ thấy một căn phòng tối om phảng phất mùi hoa quế dịu dàng. Cô trở mình thì nhận ra trên giường chẳng biết từ bao giờ đã có một người nữa.
- ... Tiểu Triết... Sao con lại ở đây?
Theo như trí nhớ của Đường Tố Nhiên, nơi này không phải bệnh viện, không phải nhà họ Cố, mà là... nhà riêng của Cố Nam Thành.
Cô đưa mắt nhìn khắp căn phòng mà chẳng thấy hình bóng của anh đây, cũng không tiện hỏi Cố Minh Triết rằng tại sao anh lại đưa hai người họ đến đây.
Cố Minh Triết từ nãy giờ có lẽ vẫn không ngủ, đôi mắt đen láy mở to nhìn cô chằm chằm, như sợ rằng chỉ cần nhắm mắt lại thì người trước mặt sẽ biến mất.
Thằng bé cầm tay của Đường Tố Nhiên đặt lên lưng mình, rồi chui vào ngực cô, cọ cọ:
- Bố nói sau này cô sẽ không đến chơi với con nữa. - Cố Minh Triết chu mỏ lên tố cáo khiến lòng Đường Tố Nhiên mềm ra. Nhưng cô đang định an ủi thì thằng nhóc lại nói tiếp:
- Con bảo bố cướp cô về nhà mình đi, như vậy thì cô và chúng ta sẽ mãi mãi không chia xa nữa.
- ...?
Cả căn phòng chìm trong sự yên tĩnh, Đường Tố Nhiên máy mắt hồi lâu, lấy tay dí vào trán thằng bé, giả bộ giận hờn:
- Con học tính xấu của ai vậy hả? Như vậy là xấu lắm, đừng học theo bố con, kiểu gì cũng bị người ta đấm cho đấy.
- Không không. - Thằng bé lắc đầu nguầy nguậy. - Cái này là con dạy bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-nhan-duyen/863891/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.