- Cố Nam Thành! Anh điên rồi! Tố Nhiên là chị gái của vợ anh.
Cố Nam Thành giơ tay ra, bao trọn nắm đấm của người trước mặt, khiến cho Lục Nghiêm làm thế nào cũng không thể nào xuống tay được. Lục Nghiêm có xuất sắc thế nào đi chăng nữa cũng chỉ là một doanh nhân trẻ, nếu so sánh về sức lực, tất nhiên sẽ không thể nào bằng Cố Nam Thành.
- Lục Nghiêm. Tôi đã nói với cậu hai lần, coi trọng người trước mắt, không có sau này hối hận cũng không kịp. Cậu ngang bướng không nghe, vậy thì cũng không trách tôi được.
Lục Nghiêm bị chọc giận đến nỗi cười thành tiếng:
- Cố thiếu tá. Anh đừng dát vàng lên mặt mình như thế. Anh ngoại tình khi đang có vợ con, còn muốn cướp vợ của người khác, nhưng lại ra vẻ chính nhân quân tử cho ai xem? Anh không sợ nhà họ Cố sau này phải đeo mo lên mặt vì anh chắc?
Cố Nam Thành thong dung thu tay về, đứng thẳng lưng:
- Tôi chưa tự nhận mình là quân tử bao giờ. Tóm lại là Tố Nhiên đến với ai, cô ấy vẫn là người quyết định. Nếu như cô ấy muốn đi với tôi, cậu cũng không cản được.
Hai người đàn ông đứng giữa phòng, nhìn nhau đến tóe lửa. Một người vững chắc như tùng trên núi đá, một người thanh nhã như trúc ở trong rừng.
Lục Nghiêm nắm tay thành nấm đấm, cười khẩy:
- Vậy đến lúc đó mong anh cũng không thất vọng ê chề. Tố Nhiên mười năm trước yêu tôi, mười năm sau cũng vậy. Điều đó không thay đổi được đâu.
Cố Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-nhan-duyen/863873/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.