"Oa...a...a...a..."
Tiếng khóc của đứa bé vang lên liền đánh thức Hạ Ly chợt tỉnh giấc...
"Ngoan nào tiểu Phong...nín đi con yêu..."
Hạ Ly bế bé con lên dỗ dàng nhưng mãi nó vẫn không ngừng khóc khiến cô sốt ruột liền đi tìm Khiết phu nhân...
"Mẹ ơi...tiểu Phong cứ khóc mãi...con dỗ bé con không chịu nín..."
Khiết phu nhân nghe cô nói cũng sốt ruột không kém vì dù sao tiểu Phong cũng là cháu ruột của bà, do chính con gái bà sinh ra...
Khiết phu nhân bế bé con trên tay, liền nâng niu dỗ dành...
"Cháu ngoan của bà...khóc nhiều sẽ xấu trai đấy...đừng khóc nữa..."
Tiểu Phong càng khóc to hơn ban nãy, có vẻ thằng bé rất sợ người lạ và đủ thông minh để nhận biết đây không phải là hơi ấm của cha nó, người đã nuôi nó từ khi nó chỉ là hạt đậu...
"Thằng bé khóc mãi không chịu nín...phải làm sao bây giờ..."
Khiết Ly cũng thấy sốt ruột không kém, chắc chỉ còn duy nhất cách này thôi...
"Mau gọi điện cho Hàn Lãnh đi Hạ Ly..."
Lời Khiết Ly vừa nói liền khiến cho không gian bỗng chốc im bặt, chỉ còn nghe được tiếng khóc thét của tiểu Phong...
"Không bao giờ..."
Khiết phu nhân là người phản đối gay gắt nhất, vì khó khăn lắm mới đưa được tiểu Phong trở về, bây giờ lại đi mời cha nó đến cướp lại sao...
"Được...để em gọi cho Hàn Lãnh..."
"Con không được làm vậy..."
Khiết phu nhân liền cầm chặt tay Hạ Ly không cho cô cầm đến điện thoại...
"Bản thân con làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-thanh-xuan-cho-anh-2/1957204/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.