"Hạ Ly à...em thật sự có thể buông xuống được sao..."
Khiết Ly ngồi bên cạnh nhìn Hạ Ly vừa ôm đứa bé vừa bật khóc nức nở. Cô có thể hiểu một phần rằng muốn nói ra những lời tuyệt tình như lúc nãy thì Hạ Ly đã kiên cường và mạnh mẽ biết nhường nào...
Hạ Ly không biết tại sao bản thân cô lại xúc động như vậy, đáng ra cô nên vui mừng vì con của cô vẫn còn sống, đáng ra cô nên hạnh phúc vì có thể dành lại con từ Hàn Lãnh, đáng ra cô nên cảm thấy may mắn vì mình là tiểu thư thất lạc của Khiết gia...
Hạ Ly thực không hiểu nổi bản thân muốn gì hay do cô đòi hỏi quá cao, rõ ràng muốn rời xa Hàn Lãnh, muốn bắt đầu một cuộc sống mới nhưng trong tim vẫn luôn nghĩ về anh, lâu lâu lại nhớ anh đến bật khóc trong đêm tối tĩnh mịch...
Hạ Ly không muốn tha thứ cho anh chính vì anh không bao giờ hỏi ý kiến của cô về bất kì việc gì cả, anh luôn hành động theo ý mình mà không hề màng đến cảm xúc của cô thế nào...Hạ Ly có thể khẳng định rằng nếu Hàn Lãnh giải thích mọi chuyện và cùng cô thương lượng cô chắc chắn sẽ giúp anh...vì cô yêu anh, cô có thể đánh đổi mọi thứ để anh hạnh phúc, huống chi là trái tim...
"Anh ta nợ em...anh ta phải tự nhận lấy hậu quả do chính anh ta gây ra...em không cần bản thấy bản thân là người có lỗi..."
Khiết Ly lấy khăn lau tóc cho Hạ Ly khỏi bị cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-thanh-xuan-cho-anh-2/1957201/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.