Cứ như vậy, Hàn Lãnh trở thành một kẻ ngốc trong kế hoạch của Giang Trạch, anh không hề có mặt trong ngày chôn cất Hạ Ly, mà ngược lại chìm đắm bản thân trong men rượu...
Nốc hết chai rượu lớn vào miệng, một vài giọt nhỏ xuống áo sơ mi làm người nam nhân say xỉn thập phần quyến rũ nhưng chẳng ai dám lại gần...
Có lẽ khi say, anh mới không cảm thấy nhớ cô nữa, có lẽ không tỉnh táo anh cảm nhận được cô vẫn ngồi đây, ngay cạnh bên mình...
Hàn Lãnh không muốn nhìn Hạ Ly lần cuối vì anh sợ sẽ không nỡ để cô đi hay nổi điên lên giữ chặt cô lại...
"Anh nhớ em lắm...Hạ Ly của anh..."
Hàn Lãnh cứ lẩm bẩm một mình, không biết bao nhiêu câu anh nhớ em được thốt ra từ nam nhân yêu nghiệt đang say...
Hình ảnh cô đợi anh về, nấu cơm cho anh hay nói yêu anh mỗi tối lại ùa về trong tâm trí, nó như một cuốn phim liên tục, có đủ biết bao cảm xúc...
"Hàn Lãnh...anh bị điên à..."
Tiếng nói của người phụ nữ gần như hét toáng lên, Tiêu Vũ chạy nhanh lại phía anh, nắm chặt tay người nam nhân lay mãi cũng khiến anh tỉnh đôi chút...
"Sao anh lại trở nên như vậy..."
"Cút..."
Tiêu Vũ hốt hoảng nhìn thấy đôi mắt đục ngầu của Hàn Lãnh trong lòng càng khẩn trương hơn, có chút ghen tị với Hạ Ly vì có thể chiếm trọn trái tim của người đàn ông này. Vì lúc cô đi Hàn Lãnh cũng không đau khổ như bây giờ...
"Hạ Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-thanh-xuan-cho-anh-2/1957144/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.