Ít nhất Tô Ca cảmthấy mình không có đủ định lực như vậy. Bỏ đôi đũa xuống, Tô Ca quay đầu nhìn Đường Lăng nói: "Anh có muốn lại đây ăn chút không?"
Đương nhiên là muốn ăn! Đường Lăng liếm liếm môi, trong mắt lộ ra ý xấu. Nhưng bảo bối, cái tôi muốn ăn chính là cậu.
Ánh mắt tràn đầy thú tính, không chút che đậy nhìn Tô Ca khiến cô lo sợ.Nghĩ đến bây giờ hắn không thể làm gì được mình, cô mới thư giãn đượcmột chút. Tô Ca vùi đầu đấu tranh với dĩa thịt sườn. Dù thế nào đi nữacũng không nên bạt đãi dạ dày của mình phải không? Chỉ có ăn no cho cóhơi sức rồi cô mới có thể chạy trốn thành công.
Vốn là chỉ là lời mời khách sáo, nhưng Đường Lăng lại trực tiếp đi tới gần, ngồi xuống,rồi sau đó cầm đôi đũa lên. Ngay cả lúc gặm sườn mà cũng không phát ramột tiếng động nào. Rõ ràng là lớn lên trong một gia tộc như thế này,ngay cả chuyện ăn uống cũng được huấn luyện từ nhỏ.
Ăn cơm xong,Đường Lăng buông đũa xuống liền đi vào phòng tắm. Lúc đi ra, cả ngườihiển nhiên là không mặc một cái gì, chỉ buộc một cái khăn tắm bênhông. Tô Ca có thể khẳng định một trăm phần trăm là bên dưới khăn tắmkhông có bất cứ cái gì. Hơn nữa, vóc dáng của hắn hoàn toàn không tệ,vai rộng mông hẹp, thoạt nhìn cảm giác tràn đầy sức lực.
Đường Lăng ra khỏi phòng tắm, lập tức ngồi xuống giường, sau đó nghiêng đầu nhìn Tô Ca trầm giọng nói:
"Tới đây."
Tô Ca sững sờ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-bai-linh-dac-chung/2474204/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.