Tô Ca bước vào trongphòng, cảm giác một luồng khí lạnh đập vào mặt. Đang là giữa mùa hè mà khiến người ta cảm thấy lạnh thấu xương tay. Ánh sáng trong phòng rất u tối, phải mất một hồi lâu, mắt của Tô Ca có thể thích ứng hoàn toàn,nhìn thấy cách bố trí ở bên trong.
Quả thật là căn nhà cũ! Trêntường treo đầy tranh chữ cổ xưa, còn có một ít tranh mĩ nữ thời Đườngđược vẽ một cách tỉ mỉ. Sàn nhà mạ vàng ở dưới đất cùng với bố cục củacăn nhà hoàn toàn không cân xứng, tạo nên cảm giác không phù hợp.
Mặc dù không biết lai lịch của Đường Lăng như thể nào, nhưng lúc này, Tô Ca lại đoán đại khái ra được. Chẳng qua là gia tộc được lưu truyền từthời rất xưa, hơn nữa theo như tình hình hiện tại, địa vị của hắn khôngphải là thấp. Tự dưng Tô Ca bài xích loại cảm giác này. Sự lãnh lẽo mang theo hình bóng của thế giới khác khiến Tô Ca là người sinh trưởng dướiquốc kỳ, từ nhỏ đã hát bài mặt trời hồng cảm thấy khó chịu vô cùng, mồhôi ướt đẫm bàn tay.
Cảm nhận được sự căng thẳng của cô, đang đi ở phía trước, Đường Lăng xoay người lại, vẻ mặt phóng đãng trước sau nhưmột lại mang theo mấy phần trang nghiêm trong giờ phút này.
"Bảo bối, đừng sợ, nơi này là chỗ của tôi. Không ai dám động vào người của tôi đâu.”
Dường như giọng nói đều đều không chỉ đang kể lại một câu chuyện mà còn đangtrấn an cô. Chỉ là giọng nói như vậy lại tạo ra hiệu quả hoàn toànngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-bai-linh-dac-chung/2474202/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.