Editor: Yulmi2704
Tô Bối mang lương thực của mình trở về.
Trên đường gặp lại con chim Tùng Kê trước kia, Tùng Kê đang bới bới trên mặt đất, cũng không biết là muốn làm gì. Tô Bối tới gần hơn một chút, nó liền đứng thẳng người, nói: "Cháu đi vào căn biệt thự đó à?"
Tô Bối gật đầu một cái.
Tùng Kê cũng không tiếp tục đào bới nữa, đi tới nói: "Vậy cháu có nhìn thấy cái người hung dữ kia không? Chính là cái người mà nhìn ai là người ấy sẽ chết ấy."
Tô Bối nói: "Có thấy, nhưng tôi đâu có chết."
Tùng Kê thấy Tô Bối trữ đồ trong miệng, nói chuyện không được tiện lắm, liền hỏi tiếp: "Cháu tới đó làm gì?"
Tô Bối có tật xấu là nói lắp, cũng không muốn nói nhiều, chỉ đơn giản trả lời: "Dọn thức ăn về."
Bởi vì trước khi rời đi, Tô Bối đã cho người đàn ông kia một ít hạt thông, nên nói chuyện cũng khá rõ ràng.
Tùng Kê kêu lên một tiếng: "Sau này đừng có đi nữa, cẩn thận mất cái mạng nhỏ đấy!"
Tô Bối nặng nề gật đầu, nhưng trong lòng lại yên lặng nói thêm một câu, đợi cô mang toàn bộ thức ăn về đã.
Tùng Kê vô cùng nhiệt tình, đi vòng vòng xung quanh Tô Bối hai vòng, nói: "Nhìn người cháu nhỏ như vậy, hầu hết toàn là lông, còn đâu chưa được hai lạng thịt nữa. Nếu mùa đông không có gì ăn thì tới tìm ta."
Tô Bối cảm kích nhìn nó.
So với con Hồng Tước gây rối kia thì Tô Bối cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-yeu/2032071/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.