Không hổ Tiết Niệm Nam là một học bá, năng lực học tập không gì có thể sánh kịp, bất kể là từ ngữ, vẻ mặt, ngữ âm hay ngữ điệu đều vô cùng chính xác, diễn tả đúng tám đến chín phần dáng vẻ tản mạn của Lục Gia Hành.
Vốn Cố Hàm cho rằng anh chàng đàn anh đẹp trai này có ý đồ đặc biệt đối với Sơ Chi, nghe cô ấy vừa nói như thế cũng hơi kinh ngạc, theo bản năng cô nhìn Sơ Chi một chút.
Quả nhiên, bàn tay đang cầm một lá bài của Sơ Chi dừng lại, cô đờ người ra.
Một giây sau, cô nàng trợn to hai mắt, ngón tay cứ run run như vậy, thậm chí vẻ mặt còn có chút sợ hãi.
Cố Hàm cảm thấy rất bồn chồn, chẳng lẽ đây là đau lòng muốn chết rồi hả?
Những cô không cảm thấy cô nàng yêu thích cái tên bình nước này nha.
Chỉ có dáng vẻ của Lâm Đồng là không mấy tin tưởng, có chút kinh ngạc, quay đầu hỏi: “Anh ta nói như vậy sao?”
Tiết Niệm Nam gật đầu: “Chính xác trăm phần trăm rồi.”
Gương mặt Lâm Đồng suy tư, không nói gì nữa.
*
Lễ quốc khánh qua đi, không đầy hai tuần lễ nữa chính là đại hội thể dục thể thao.
Đại hội thể dục thể thao ở đại học so với sơ trung và cao trung đều tùy ý hơn rất nhiều, cũng không cần tất cả mọi người trong lớp phải tham gia, nhưng dù sao cũng là năm nhất, lần đầu tiên tham gia hoạt động này, sự nhiệt tình của sinh viên năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-yeu-bao-nhieu-tien-mot-can/2712264/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.