Thoáng cái đã nửa tháng trôi qua, sáng sớm hôm đó, Từ Tử Thanh đang cầm một quyển sách dày cộp ‘Bí tịch Dược Vương’, đi đến tảng đá bằng phẳng nhất rồi ngồi xuống đọc say sưa.
Đây là quyển sách thứ ba mà Từ Tử Thanh học, hai quyển đầu đã được cậu thuộc nằm lòng. May mà bây giờ trí nhớ của Từ Tử Thanh không tệ, nếu không khó mà thuộc hết quyển sách dày cộp hơn một ngàn trang.
Hạ lão đầu đã đi chăm sóc linh thảo từ sớm, để một mình Từ Tử Thanh học hành vất vả. Từ Tử Thanh cũng quen rồi, lật xem từng tờ một, nhanh chóng ghi nhớ đặc tính, môi trường sinh trưởng, hình dạng, dược lý và nhiều tác dụng khác của linh thảo. Từ Tử Thanh đọc thầm nhiều lần rồi ghi nhớ.
Trong nhiều ngày qua, Từ Tử Thanh đã hiểu rõ phong cách làm việc của Hạ quản sự. Ông ta trông có vẻ lôi thôi nhưng tình yêu dành cho linh thảo vô cùng chân thành. Vì vậy, khi Từ Tử Thanh đến vườn bách thảo, ông ta đã yêu cầu Từ Tử Thanh học cách nhận biết linh thảo, thông thạo các kiến thức liên quan đến linh thảo chứ không dạy pháp quyết cho cậu.
Từ Tử Thanh tính tình điềm đạm, vốn dĩ cũng yêu hoa cỏ. Bây giờ Từ Tử Thanh nhìn thấy rất nhiều linh thảo kỳ lạ, vốn đã thích thú nên căn bản không cần Hạ quản sự nói nhiều, suốt ngày ôm mấy quyển sách cổ dày cộp không chịu buông tay. Những thứ như tiên duyên, tu hành đều bị Từ Tử Thanh gạt ra sau đầu.
Khoảng nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-xuat-trai-dat-vao-may-chu-tu-tien/3429557/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.