Anh đã có bạn gái!!!
Nhưng... còn cô thì phải làm sao?
Rõ ràng anh đã gật đầu là hứa sẽ lấy cô cơ mà....
*****
Kể từ đó cô ít cười, ít nói hơn. Cô không còn gọi anh là "Anh Ngạn Phong của cô" nữa. Mà thay vào đó chỉ còn có một từ duy nhất "Anh".
Cô điên cuồng quen bạn trai, rồi thay bạn trai như thay áo. Làm như vậy cô sẽ mau quên được anh.
____
Năm cô được 17. Anh 22, đã học xong Đại Học về đây lập nghiệp. Không những thế, anh còn mang theo bạn gái về.
Là chị gái hai năm trước cô gặp Lâm Tuyết Như.
Nhìn họ hạnh phúc, cô rất tủi thân.
Cô phải rời đi thôi!
Nơi đây chỉ làm cô thương tâm hơn.
***
Năm cô 18, được như ý nguyện. Cô xa nhà học Đại Học.
Ba mẹ anh điện thoại hỏi thăm cô, cô vui vẻ tiếp nhận.
Còn điện thoại của anh, cô lại ít khi nghe. Anh hỏi cô:
"Vì sao, không nghe điện thoại của anh?"
"Em bận........!"
Cô trả lời qua loa rồi cúp máy.
Đã quyết định quên anh thì cho dù là giọng nói cô cũng không được nghe.
Nhưng....
____
Năm cô 19, cô nghĩ cô đã quên được anh thì. Cô nghe được từ ba mẹ anh một tin tức.
Anh và bạn gái Lâm Tuyết Như đã chia tay?
Có nghĩa là!
Một ý niệm nổi dậy trong đầu.
Như thế bây giờ cô có cơ hội rồi đúng không?
Là ông trời đang giúp cô mà phải không!
Cô vội vàng quay về nhà.
****
Tối đó! cô đứng trước mặt anh, lấy hết dũng khí mà nói:
"Anh! Em yêu anh"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-va-ngot/94477/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.