Editor: Fino
Tôi là kiểu học sinh hư mà toàn bộ giáo viên trong trường đều ghét.
Trốn học, đánh nhau, hút thuốc, uống rượu, việc xấu gì tôi cũng làm. Đối với tôi, thế giới này thật u tối, không có gì đáng để lưu luyến, nên cứ tiếp tục sa ngã cũng chẳng sao.
Trong kế hoạch của tôi, có lẽ tôi sẽ kết thúc cuộc đời mình ở độ tuổi hơn 20. Từ xưa đến nay, ai cũng mong mình sống lâu trăm tuổi, nhưng tôi thấy điều đó thật buồn cười. Sống lâu thế để làm gì, chỉ lãng phí thời gian một cách vô nghĩa, chẳng thà kết thúc sớm còn hơn.
Cho đến năm lớp 8, tôi gặp một cô gái nhỏ.
Cô ấy luôn buộc tóc đuôi ngựa, mặc đồng phục chỉnh tề, tay ôm những cuốn sách mà tôi chưa bao giờ mở ra.
Sau đó, tôi tình cờ nghe vài người bạn nói rằng cô ấy là học sinh giỏi nhất khối, tính cách ngoan ngoãn, hiền lành, là đối tượng thầm thương trộm nhớ của không ít nam sinh.
Họ còn âm thầm gửi thư tình cho cô ấy, tôi chỉ cười khẩy không quan tâm, nhưng trong lòng lại có chút nóng nảy.
Vài lần, lúc tập thể dục giữa giờ, tôi đứng lười biếng ở cuối hàng, một tay bỏ vào túi quần, không ít nữ sinh lén nhìn về phía tôi, nhưng tôi chỉ liếc mắt đã bắt gặp một dáng người nhỏ bé trong đám đông.
Hôm đó, nắng rất đẹp, thậm chí hơi chói mắt, làn da của cô ấy dưới ánh nắng gần như trở nên trong suốt. Khi một giọng nam vang lên từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-trao/3679101/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.