19.09.2024
Editor: Fino
Sau khi bước vào thế giới của người trưởng thành, thời gian cứ lặng lẽ trôi qua giữa những kẽ tay mà ta không hề hay biết. Chúng ta chìm vào giấc ngủ trong sự mệt mỏi, rồi lại mang theo sự mệt mỏi đó để bắt đầu một ngày mới.
Hồi nhỏ, chúng ta luôn mong ngóng mình lớn thật nhanh, háo hức trở thành một người trưởng thành mạnh mẽ. Giờ đây, chúng ta lại hy vọng thời gian trôi chậm lại.
Sau khi liên lạc lại với Giang Vũ Đạc chưa lâu, năm mới đã đến, Thẩm Chi Ý trở về Thịnh Dương để đón Tết cùng ba mẹ.
Hai người thêm nhau vào WeChat, nhưng khu vực chiến sự ở nơi hẻo lánh, sóng điện thoại rất khó bắt, lại thêm các tình huống khẩn cấp thường xuyên xảy ra, nhiều khi tin nhắn gửi đến nửa chừng thì anh đã biến mất, chờ mãi cũng không chắc sẽ nhận được hồi âm.
Thẩm Chi Ý không nói với ai về chuyện giữa hai người họ, ngay cả với Tống Tịnh Nguyên cô cũng giữ kín không nói.
Không còn cách nào khác, đã đợi mười bốn năm, cô thực sự quá sợ sẽ lại xảy ra sai sót, chỉ có thể cẩn thận giữ niềm hạnh phúc này thật kín đáo trong tim, đợi đến khi mọi thứ ổn định và chín muồi mới công khai.
Năm nay, họ sẽ trở về quê nội để để đón Tết, nhiệt độ ở vùng nông thôn thấp hơn nhiều so với trong thành phố, giảm xuống tận âm 24 độ C, chỉ cần ra ngoài ba phút, lông mi đã phủ đầy một lớp băng dày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-trao/3647012/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.