🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

29.06.2024



Editor: Fino



Đám người Lục Tuấn Viễn tò mò đến gần, sau khi nhìn rõ nội dung trên tờ giấy, họ lần lượt xua tay thở dài."



"Tôi cứ tưởng là gì chứ."



"Chờ nửa ngày hóa ra chỉ là một câu văn."



"Nhưng tôi nhớ câu gốc không phải như thế này đúng không?" Trương Bằng vật vã một lúc, chọc chọc Lục Tuấn Viễn bên cạnh, "Sách viết thế nào?"



"Sao tôi biết được? Thi đại học xong là tôi trả toàn bộ lại cho thầy cô rồi!"



"Tôi nhớ câu gốc viết là "Nữ chi trì hề, bất khả ngôn dã"."



"Anh Nghiên, sao lại thế này? Tốt xấu gì cũng từng là thủ khoa trong kỳ thi đại học, sao lại để bọn tôi bắt được sai lầm cơ bản thế này?"



. . .



Mọi người ầm ĩ hò hét tiếp tục bát quái về nội dung trên tờ giấy của người khác, tiếng ồn ào liên tiếp không ngừng, nhưng những điều đó cách Tống Tịnh Nguyên rất xa.



Tờ giấy bị nắm chặt đến nhăn lại, hô hấp của Tống Tịnh Nguyên hỗn loạn, cô cảm thấy mình như bị cô lập ở một thế giới khác.



Chỉ có cô hiểu, Trần Nghiên không viết nhầm, mà anh cố ý.



Năm đó cô dạy cho Trần Nghiên, bảo anh đọc thuộc lòng thơ cổ, bài đầu tiên là "Thi Ca Ngụy Phượng – Mạnh". Khi học thuộc đến câu "Nữ chi trì hề, bất khả ngôn dã", Trần Nghiên nhếch môi cười nhạo một tiếng, ghét bỏ những đối lập giữa nam nữ của người xưa. Cũng bởi lý do này, hai người tranh luận một lúc lâu, cuối

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-trao/3589030/chuong-86.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dâng Trào
Chương 86: Anh đã khóc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.