Editor: Fino
Chiếc xe nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Tống Tịnh Nguyên, tiếng nói chuyện giữa hai người cũng dần biến mất.
Khi về đến nhà, bà nội đang ngồi trên ghế sofa xem TV.
Nhiệt độ đêm nay không thấp lắm, trong khu treo đèn đủ màu sắc, trên cây cũng treo vài chiếc đèn lồng đỏ, khắp nơi tràn ngập không khí chào đón năm mới. Tống Tịnh Nguyên chống cằm ngồi bên cửa sổ, quay đầu lại đề nghị: "Bà nội, cháu cùng bà đi tản bộ đi ạ."
"Được." Bà nội cười, "Nhưng cháu mặc nhiều một chút."
Hai người thay quần áo bông, cùng nhau đi xuống cầu thang.
Trong gian hàng nhỏ ở tầng dưới, có một vài người già đang chơi bài, lũ trẻ cầm pháo ném cùng pháo bông đuổi nhau đùa giỡn, Tống Tịnh Nguyên kéo cánh tay bà nội: "Bà nội, chờ một thời gian nữa thời tiết ấm lên, bà cháu mình ra ngoài đi chơi nha."
"Không cần lúc nào cũng ở cạnh bà như thế." Bà nội vỗ nhẹ lên mu bàn tay cô, "Cháu còn trẻ, ở cùng một chỗ với bà già như bà làm gì?"
"Nhưng cháu thích ở cùng bà nội mà."
"Vậy thì bà nội nhất định phải sống thật tốt, cố gắng ở bên cạnh cháu thêm vài năm nữa mới được."
Tống Tịnh Nguyên chớp mắt, nghe thấy những lời này của bà nội, không hiểu sao có chút khổ sở.
Hai người đi bộ từ tiểu khu đến phố Lai Hà, buổi tối có rất nhiều tiểu thương bày sạp, dọc đường đi dạo, trong tay Tống Tịnh Nguyên có nhiều thêm hai ba cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-trao/3505626/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.