“Viêm phổi?” Hạ Cầm giật mình.
Người bác sĩ trẻ sau khi khám xong cho Đậu Đậu, gặp Hạ Cầm thông báo kết quả.
Đậu Đậu còn không biết bệnh viêm phổi là gì, cứ ngồi trong lòng Hạ Cầm nghịch tóc cô, miệng cười thích thú lắm.
“Thật may là kịp thời phát hiện sớm, nên không nghiêm trọng.” Người bác sĩ trẻ trấn an.
Anh ta kê một đơn thuốc, nhìn lần lượt lại mấy lần, cuối cùng đưa đến tay Hạ Cầm.
Hạ Cầm đọc toàn tên thuốc, liều dùng khá nhiều. Cô cau mày, chất vấn: “Chỉ uống thuốc thôi sao? Không cần có biện pháp gì thêm à bác sĩ?”
Anh ta chỉ liếc nhìn cô một lần, xong hờ hững đáp: “Bệnh chỉ vừa kịp phát hiện, không có tình hình xấu gì cả. Cô cứ cho cậu nhóc uống kháng sinh điều đặn, bệnh cũng không cần phải ở bệnh viện theo dõi, cô có thể theo dõi cậu nhóc ở nhà.”
Trước khi bước ra gọi bệnh nhân mới, anh ta còn nói thêm: “Nhớ là để phòng ốc không bụi bậm, cũng không nên để gió lạnh luồng vào nhà quá nhiều, giữ ấm cho cậu bé, đừng để cảm lạnh. Thời tiết tháng này rất xấu. Tuần sau đến tái khám lại.”
Nói xong, anh ta dùng biện pháp gọi bệnh nhân mới để tiễn khách cũ là Hạ Cầm.
Hạ Cầm đờ đẫn bế Đậu Đậu bước đi chậm rãi ra khỏi cổng bệnh viện.
Bệnh Viêm phổi? Không phải mới hai tuần trước còn bảo là Nhiễm khuẩn hô hấp cấp tính sao? Còn bảo uống thuốc điều đặn sẽ nhanh khỏi thôi.
Đậu Đậu bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-tiec-em-khong-gap-anh-som-hon/3208047/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.