Trong căn phòng ăn kiểu cổ xưa, ba người dường như đã hoà hợp hơn. Mọi chuyện trong quá khứ tưởng chừng như chưa từng hề có.
Vì nụ cười bất ngờ của Hạ Cầm, Hạ An và Doãn Chí Đằng không cãi nhau nữa. Hai người cũng chuyển chủ đề để Hạ Cầm có thể nói chuyện cùng, dù Hạ Cầm vẫn chỉ nói vài câu như có lệ, thế nhưng như thế cũng đã theo chiều hướng "rất tích cực".
Căn phòng ăn lúc đầu còn lạnh lẽo, bây giờ lại có không khí vui vẻ.
Một lúc sau, tiếng chuông điện thoại của Doãn Chí Đằng reo, anh đi vòng qua bên hòn non bộ ấn nút nghe.
Hạ Cầm có thể thấy Doãn Chí Đằng có lúc nhíu mày, có lúc lại nhướng mày, rồi nhìn đồng hồ đang đeo trên tay, nói gì đó cười kiêu ngạo.
Cô thầm nghĩ trong lòng, xem ra mối quan hệ của cô và anh bây giờ như thế này cũng không tệ.
Một phút sau Doãn Chí Đằng quay lại bàn, nhìn Hạ Cầm và Hạ An đã không ăn nữa. Anh mới buông lời: "Bây giờ mới hơn tám giờ, hai em muốn về hay đi đâu không?"
Nhíu mi, Hạ An nhếch cằm hỏi lại: "Anh có ý gì đây? Nếu muốn rủ tụi em đi tiếp thì đừng có vòng vo như vậy."
"Quả là không qua mặt được Hạ An em. Bạn anh đang ở Đế Đài, họ rủ chúng ta đến đấy chơi." Doãn Chí Đằng thành thật khai báo.
Hạ An lưỡng lự, muốn từ chối thì Hạ Cầm đã mở miệng đồng ý trước.
Doãn Chí Đằng mỉm cười gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-tiec-em-khong-gap-anh-som-hon/3208023/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.