Khúc Lệ San nhìn nụ cười gượng gạo trên gương mặt đẹp trai kia, suy nghĩ một hồi sau đó nói:
“Tất nhiên rồi! Trong ngày đại sự của em chắc chắn đàn anh không được vắng mặt rồi!”
Dừng vài giây lát, Khúc Lệ San tiếp tục nói:
“Anh và Chu Linh là hai người thân nhất của em, nếu như suốt mấy năm nay không có hai người thì em không biết phải làm sao! Hôn lễ của em dù không được hạnh phúc trọn vẹn như những cặp đôi khác đi nữa, nhưng nhất định phải có mặt anh và Chu Linh. Em rất muốn hai người sẽ luôn bên cạnh em vào ngày quan trọng đó.”
Hách Duy lắc đầu, thở dài ngao ngán đáp lại:
“Tiếc thật đấy, ngày hôm đó tôi rất bận, tôi không đến làm khách mời được rồi.”
Khúc Lệ San có ý tốt mời anh đến góp vui, ấy vậy mà anh nỡ lòng nào từ chối người ta ngay lập tức vậy?
Cô tức giận, trong lòng mắng thầm đàn anh xấu xa này! Mặc dù đó chỉ là lời nói dối, ấy vậy mà anh không nghĩ ngợi gì mà từ chối ngày được, không coi cô là người thân sao?
Nhưng vào một ngày nào đó, cô mãi mãi rời khỏi thế gian này, liệu rằng đàn anh cùng với Chu Linh có mặt không?
Không hiểu sao, nghĩ đến vấn đề này, Khúc Lệ San bỗng nhiên dấy lên một tia bất an.
Lẽ nào, cuộc sống mong manh của cô đang đứng trên bờ vực sự sống và cái chết?
Nếu không phải vậy, tại sao từ nãy đến giờ lòng cô vẫn cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-long/2758453/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.