Khúc Lệ San từng bước đi nặng nề về căn nhà họ Khúc.
Cô chỉ biết đứng nhìn về phía xa, ngắm nhìn ngôi nhà trong quá khứ tràn ngập hạnh phúc.
Kể từ lúc mẹ của cô bị tống cổ đuổi khỏi nhà họ Khúc, ngày đó cô luôn sống trong bóng tối của bi thương.
“Ba… con nhớ ba quá…”
Mặc dù rất nhớ ba của mình, nhưng cô không đủ dũng khí bước đến gặp mặt ông.
Cô rất muốn bước tiến đến, nhưng chỉ sợ hai mẹ con Khúc Linh San trở về đột ngột, hất hủi đuổi mắng cô.
Sau khi bị Khúc phu nhân ăn chặn tiền chi tiêu hàng tháng, Khúc Lệ San đã phải ra ngoài từ lập kiếm tiền nuôi sống mình qua ngày.
Vào những thời gian rảnh, cô thường đi làm thêm ở những quán cà phê tuyển thời vụ, không thì làm shipper bán thời gian.
Vào thời điểm bất hạnh đó, cô cũng đã quen với đàn anh được hơn ba năm.
Quán cà phê nuôi sống cô một khoảng thời gian ấy cũng do đàn anh giới thiệu.
Đa số tiền đi làm Khúc Lệ San đều để dành đóng tiền học phí rồi làm thêm ngoài giờ, tiền đó trang trải ăn uống mỗi ngày.
Hách Duy biết cô rất khó khăn về tài chính nên mỗi buổi sáng anh đều ghé uống cà phê không thì mua mang đi. Nhưng mỗi lần ghé tiệm cà phê, Hách Duy đều mua luôn bữa sáng cho cô, sợ cô làm việc quá giờ không kịp thời gian mua bữa sáng.
Nói thật thì cô rất biết ơn đàn anh tốt bụng này, không nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-long/2758451/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.