Chương trước
Chương sau
“Mày đã làm gì cô ấy hả?” Giọng nói đầy tức giận của Bạc Vũ Thần.

“Đến nơi rồi mày sẽ biết.”

Dứt lời thì hàng loạt xe bọc sắt tiến đến chỗ Lam Mạc.

Một lúc sau hàng loạt xe bọc sắt chuyên dùng trong quân đội suốt hiện trên đường khiến tất cả các xe xung quanh đều dừng lại.

Ngoài xe bọc sắt ra thì còn xuất hiện hàng loạt chiếc xe màu đen đi với tốc độ cao đuổi theo.

Khiến cho những người dân không tự chủ được mà cảm thấy hơi sợ hãi.

Rất nhanh bọn họ đã dừng trước một căn biệt thự bỏ hoang.

Khi dừng xe lại Bạc Vũ Thần với đám thuộc hạ của mình vội vàng đi vào bên trong.

Vào đến bên trong khung cảnh trước mắt khiến trái tim hắn giống như bị bóp chặt lại Từ Tịnh Lan và Hạ Tình bị cheo trên một khung dây.

Từ Tịnh Lan cô ta vốn là tiểu thư đài cát từ nhỏ chưa từng gặp qua chuyện như vậy lên cô ta không ngừng khóc, khi thấy Bạc Vũ Thần thì cô ta càng khóc to hơn, không ngừng gọi hắn cứu mình.

“Vũ Thần... huhuhu... Cứu em... Em sợ lắm... Huhuhu.”

Nhưng những tiếng khóc đáng thương của Từ Tịnh Lan lại không thể khiến Bạc Vũ Thần chú ý đến cô ta.

Trong mắt hắn lúc này chỉ có Hạ Tình, người con gái mà trước nay hắn chưa từng quá để ý này.

Nhưng giờ phút này khi nhìn thấy Hạ Tình bị treo lên cao vết thương vừa mới được băng bó lại bây giờ lại bị tác động mạnh mà rách ra, máu từ vết thương chảy máu không ngừng nhỏ từng giọt xuống bên dưới.

Trái tim của Bạc Vũ Thần lúc này giống bị bóp nghẹn hắn cảm thấy bản thân lúc này đang bị cơm giận dữ lấn áp đến lỗi không thể thở được nữa.

Từ Tịnh Lan thấy Bạc Vũ Thần không nhìn đến mình thì cô ta càng góc to hơn.

“Huhu... Vũ Thần mau cứu em... Huhu... Vũ Thần.”

Lúc này Lam Mạc xuất hiện ở phía trên, dùng điệu bộ thường thức vẻ mặt bất lực của Bạc Vũ Thần lúc này.

Khi nhìn thấy hắn ta Bạc Vũ Thần lập tức hét lên.

“Lam Mạc mày tính làm gì hả?”

“Hahaha không phải quá rõ ràng rồi sao, tao đây là muốn chơi với mày, tao đang rất tò mò cho người tình bé nhỏ của mày và cô bé thanh mai trúc mã không biết mày sẽ chọn cứu ai đây. Tao thật sự rất tò mò.”

“Thằng khốn mày mau thả cô ấy ra.”

“Hử. Mày phải nói rõ ra xem mày sẽ chọn đứa nào chứ.”

“Thằng khốn.”

“Hahaha. Bạc Vũ Thần tao cho mày một phút để suy nghĩ, quyết định xem mày sẽ chọn ai đây tình yêu đích thực hay là tình nghĩa đây.”

Từ Tịnh Lan lúc này bỗng dưng im lặng không còn khóc nháo như trước nữa.

Có lẽ cô ta vẫn là sự muốn xem sự lựa chọn thực sự của Bạc Vũ Thần.

“Bạc Vũ Thần mày còn 30 giây nếu không nhanh lên thì tao sẽ cắt luôn cả hai sơi dây, để cả hai cùng chết.”

“Vũ Thần...” Từ Tịnh Lan nói.

Trái ngược với tất cả những ồn ào tôi đã đến giờ hạ tình có thể im lặng cô biết Bạc Vũ Thần sẽ không bao giờ chọn mình.

Bạc Vũ Thần bây giờ thật sự rất rối loạn hắn không biết bản thân lên cứu ai đây nữa, nếu là bình thường hắn nhất định sẽ không đó dự mà chọn Từ Tịnh Lan, nhưng người bên cạnh lại là Hạ Tình hắn thật sự không bao giờ nghĩ bản thân sẽ rơi vào tình cảnh như hiện tại.

Giọng nói lạnh lùng của Lam Mạc cắt đứt dòng suy nghĩ của Bạc Vũ Thần.

“Bạc Vũ Thần, mày còn 5 giây, tao đếm đến 5 nếu mày không đưa ra quyết định tao sẽ giết chết cả hai.”

“5...4...3...”

“Tao chọn...”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.