Một khắc sau, khi thấy lửa đã cháy gần hết, Dương Lệ Nhiên mới từ hang động đi ra. Nhìn con rắn trên khúc xương đã cháy thành tro, cô bất động đứng đó, lúc sau liền dè bỉu bĩu môi.
"Đồ ăn cháy rồi.."
Rõ ràng là tay nghề không tốt, người còn làm biếng mà đi chê lửa quá to nên rắn mới cháy, hệ thống nghe mà cũng bó tay với lối logic bất thường này của cô. Lại thêm khắc nữa, hệ thống tuần tra xong liền bay qua chỗ Dương Lệ Nhiên báo cáo sơ qua tình hình. Qua quan sát và những thông tin có được thì nơi này có lẽ là địa phận cấm vào của Ma tộc và Long tộc, khi xưa bọn họ gây chiến đã thiêu hủy cả một cường quốc rộng lớn, biến nó trở thành cấm địa của cả ba tộc. Nhân tộc là tộc bị ảnh hưởng nhiều nhất, nhưng cũng là tộc thâm độc nhất khi nhúng tay vào cuộc chiến của hai bên.
Chủ yếu do vấn đề bên ngoài phát sinh nên hai tộc mới gây chiến, những tộc khác chỉ tham gia vì lợi ích.
"Nói vậy là trước kia Ma tộc và Long tộc vốn không có thù địch với nhau? Sau đó thì thế nào, tại sao lại nhiều thi huyệt của Long tộc đến vậy, còn có Tiên tộc và Ma thú nữa, Ma tộc hoàn toàn không hề có bóng dáng ở chỗ này?"
"Hừm.. đại khái do Ma tộc hầu hết đều không phải vật thể sống, một số khác thì do thể chất đặc biệt nên khi bọn chúng chết đi, thân xác sẽ không còn lưu lại nhân gian." Hệ thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-la-chi-mong/2757113/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.