Mạnh Chiêu Lâm do dự nói: "Nhưng Xuân Hồng, con bé..." Mạnh Hướng Giang ngắt lời ông ta. "Tiểu Liễu bình thường chăm sóc ba rất tốt, hơn nữa Hận Thủy là con gái ruột của con, còn Xuân Hồng chỉ được nhận nuôi, ngay cả hộ khẩu cũng là nhà người khác, nếu kiểm tra sẽ thấy không có mối quan hệ huyết thống với con! Thì con bé, một đứa con gái có gì đáng để suy nghĩ. Ngày xưa trẻ con trong thôn đều chết đuối. Con mau mau thăng chức, ba còn chờ mong con trai ba lên làm Cục trưởng! Phòng ngủ không bật đèn, bóng dáng Mạnh Chiêu Lâm hoàn toàn ẩn trong bóng tối, không thể nhìn thấy bất kỳ biểu cảm nào. "Con sẽ suy nghĩ." Ông ấy nói nhỏ. Mạnh Xuân Hồng lặng lẽ đóng cửa lại. Mặc dù không hiểu họ đang nói gì, cũng không hiểu chiến thuật câu bắt là gì, nhưng trong tiềm thức Mạnh Xuân Hồng biết rằng đây không phải là chuyện tốt, tim em ấy đập nhanh, tờ bài thi được em ấy nắm chặt vo tròn lại, hơi thở gấp gáp mất rất lâu mới bình thường trở lại. Lúc này, Mạnh Hận Thủy đã tan học, cô ấy liền chạy vào bếp để xem mẹ đang nấu món gì. Ba phút sau, cô ấy cầm một miếng sườn heo bốc khói chạy đến chỗ em gái: "Xuân Hồng, là sườn om đỏ… " "Vừa mới ra khỏi nồi, em mau nếm thử." Mạnh Xuân Hồng bỗng nhiên tỉnh táo lại, em ấy theo bản năng quay người nhìn chị gái nở một nụ cười ngọt ngào, đưa tay nhận lấy, Mạnh Hận Thủy nâng cánh tay lên nói: "Chị đã nói bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/5044286/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.