Khương Yếm dừng lại tại trạm xe buýt kế tiếp. Lúc này có một nam sinh mặc áo trắng đang đứng bên ngoài xe, tự giới thiệu mình là người đến giúp đỡ. Khương Yếm đưa cho cậu ta rương hành lý, sau đó cất chiếc ô dài màu đen, những hạt mưa rơi xuống thân ô nhanh chóng tạo thành một vũng nước nhỏ ngay dưới chân. "Lên xe trước đã." Nam sinh nói: "Cứ chọn chỗ ngồi tùy ý, chị xem chị muốn ngồi đâu." "Ừm." Sau khi lên xe, Khương Yếm nhìn một vòng xung quanh rồi ngồi vào chiếc ghế trống ở hàng thứ hai. Chiếc xe buýt này thuộc loại xe buýt nhỏ, trừ vị trí lái xe thì chỉ có sáu hàng ghế, mỗi hàng có hai ghế, chỉ có lẻ tẻ sáu bảy người ngồi. Ngoại trừ một cặp chị em sinh đôi đang nhỏ giọng nói chuyện thì những người khác đều im lặng. Cửa xe đóng lại rất mau, nam sinh lúc nãy lên xe rồi ngồi bên trái tay Khương Yếm. Trời mưa dầm, mặt đường trơn trượt, tầm nhìn đường không rõ lắm nên xe đi rất chậm. Lúc này, người phụ nữ ngồi hàng đầu tiên đứng dậy: "Tôi tên là Giang Ngữ Tình, là người phụ trách dẫn chương trình này. Bây giờ những người tham gia đều đã đến đủ nên trước tiên tôi muốn thu hợp đồng của mọi người." Đây là một người phụ nữ tầm ba mươi tuổi, dù là cách ăn mặc hay giọng nói đều rất già dặn. Người phụ nữ đi đến bên cạnh Khương Yếm, nhận hợp đồng của cô rồi lại quay người nhận hợp đồng của nam sinh áo trắng. Khương Yếm hơi rũ mi. Nam sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/5044192/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.