Bọn họ chạy bộ lên núi, con đường chông chênh cũng không khó đi lắm, dù gì đám phàm phu kia cũng đã làm một lối mòn sẵn.
Bỗng bầu trời xám xịt, mây đen đùn đùn kéo đến. Lách tách vài giọt mưa rơi xuống, Ma Kim nhanh chóng lấy ra đủ nguyên bộ phụ kiện chống thấm cho cả nhóm.
-Chàng chu đáo thật đấy. (Ái Như)
-Cũng vì có mỗi ta sở hữu túi trữ vật thôi, mai mốt sắm sửa thêm sẽ giao hết phần việc này cho các nàng. Lúc đó ta sẽ ngồi không hưởng phước. (Ma Kim)
-Mơ à! (Ái Như)
Nền đất đá bắt đầu trơn trượt, chưa kể sườn dốc có nguy cơ sụt lún. Nhưng Ma Kim vẫn chọn cách leo núi, không phải vì để che giấu thực lực, mà đơn giản đây là trải nghiệm mới mà thôi, với cả hắn còn tranh thủ thời gian chuẩn bị thêm vài thứ khác.
Hồ Mẫn không biết do cố tình và vô ý mà trượt chân mém ngã xuống vách núi, may mà được hắn kịp thời kéo tay giữ lại.
Thế là Ma Kim phải cõng nàng ấy trên lưng. Vì thiết kế bộ áo mưa kín kẽ nên không hút máu được nên nàng ta chỉ đành nhận nhiệm ngồi yên trên đó quan sát xung quanh.
Đi thêm một chút, Hồ Mẫn gõ gõ vào cái đầu Ma Kim rồi chỉ tay về phía xa xa thông báo:
-Đằng kia, có một hang động khả nghi.
-Chỗ đó không phải là nơi chúng ta từng tới nhỉ, trông nó nhỏ hơn. (Thiên Khả)
-Chúng ta vào đó trú mưa đi chàng, bọn thiếp không muốn dầm mưa nữa đâu! (Ái Như)
-Đúng vậy! (Tuyết Hân)
-Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/380667/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.