Đàn Hắc Phong xem chừng đã cảm ứng được cửa tử khi đối đầu với cường địch, vì vậy những cá thể chưa bị thương vẫn sẵn sàng tự bạo, hàng trăm cái ngòi ong đồng loạt phóng về phía đám người Sát Dục hội.
Hắc Báo của Nhị nhanh chóng được triệu hoán ra, nó đứng trước che chắn cơn mưa ám khí. Những người khác cũng tập trung cường hóa linh thuẫn của bản thân để tự bảo vệ mình.
Mặc dù phản xạ nhanh nhưng bọn họ vẫn bị vài cái ngòi đâm trúng. Cũng may ngòi của Hắc Phong không có độc tính cao, vết thương nó gây ra chủ yếu khiến cho nạn nhân đau đớn.
Đám tu ma giả sớm đã làm quen với nỗi đau thể xác rồi nên chuyện này chỉ là vặt vãnh.
Trong trường hợp đám ong không chọn tự bạo tập thể mà chơi trò đuổi bắt thì khéo còn rắc rối hơn. Dù gì Ma Kim vừa mới tiếp cận mấy con côn trùng này không lâu, há có thể lập tức xóa bỏ bản năng của chúng.
Chưa để đồng bọn có thời gian để hồi phục, Tứ lại lần nữa hét lớn cảnh cáo:
- Có độc khí, hãy hạn chế hô hấp!
Nhị vừa dùng tay rút ngòi ong ra, vừa giở giọng chế giễu:
- Tiểu Tứ hôm nay làm ăn lề mề quá đấy. Mồm thì to hơn trước, ngươi nghĩ bọn ta điếc à?
Tứ đang tâm trạng bất an, y cẩn trọng đề nghị:
- Ta vẫn cảm thấy có gì không đúng. Chúng ta mau rời khỏi đây đi.
Vừa dứt lời, bỗng nhiên từ lối mà bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/3370138/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.