Bên phía Sát Dục hội cử ba nhị giai hậu kỳ và mười nhị giai trung kỳ tiến vào Trang Viên. Dựa theo con đường trước đó đã thăm dò, họ lao nhanh đến căn phòng mà giáo đồ Nhật Nguyệt giáo đang trú ẩn.
Đột nhiên, lối vào chính vừa nãy bị sụp xuống, Tam ngay lập tức nhận ra trận pháp kỳ quái kia đã bị vô hiệu hóa nhưng hiện tại không thể liên lạc với những người bên trên, y đề xuất với đồng đội là nên tìm cách quay trở ra, dùng phương án cũ là đánh sập cả cái địa khu này.
- Ngươi vẫn hèn như ngày nào hả tiểu Tam? Nếu không giết chóc trực tiếp thì còn gì thú vị chứ. Đừng có làm ta mất hứng
Nhị tỏ ra khinh thường Tam, hai người này rất hay tị nạnh với nhau, chắc có lẽ là do một tên chủ yếu sử dụng nội lực, một kẻ thì biết cách mượn ngoại lực bổ trợ.
- Được thôi, ta sẽ vảnh tai lên để nghe lời cầu xin của ngươi nếu như đối thủ sử dụng trận pháp.
Tam đáp lại một cách tự tin.
Nhưng điều bất thường thứ hai đã xuất hiện, căn phòng rộng lớn mới vài phút trước xuất hiện tầm hai, ba chục tên nhất giai, mà giờ đây lại trống trơn. Phía trước có hai lối đi, một lối đã bị cánh cửa đá chặn lại, không khó để đoán rằng con mồi đã rút lui.
- Này, còn chờ gì nữa, chia ra tìm thôi!
Nhị hét lớn hối thúc đồng bọn, một tên trung hội viên cảnh giới nhị giai trung kỳ lo lắng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/3363781/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.