“Trách tôi chắc”, Lâm Vũ buông hai tay.
Lúc này, cậu Giang đột nhiên đứng lên, nhìn thẳng vào Lâm Vũ.
"Lâm Vũ, không biết anh Bình làm sao nên mới đối xử với mày như vậy. Nhưng tao lại quá rõ lai lịch của mày. Mày chỉ là một thằng kiết xác thôi! Yên tâm, nếu anh Bình không xử mày thì để tao xử mày!"
Cậu Giang hôm qua đã lấy được thông tin của Lâm Vũ từ hồ sơ lưu trữ của trường, vì vậy hắn biết Lâm Vũ là một đứa nhà nghèo, hắn rất tin vào điều này.
“Được, tôi đợi”, Lâm Vũ cười nói.
Lúc này, anh Bình bước vào.
Sau đó, bữa tiệc tiếp tục, anh Bình đương nhiên sẽ không làm khó Lâm Vũ nữa, mà rất lịch sự với Lâm Vũ.
Sau bữa tiệc, anh Bình mời mọi người đi tắm suối nước nóng thiên nhiên.
Suối nước nóng Thanh Sơn.
Lâm Vũ và Tô Yên giả làm một cặp, đương nhiên phải ở trong một bể, đây là để cho Lâm Vũ nhìn một lần cho thỏa.
Sau khi ngâm mình trong suối nước nóng, bữa tiệc kết thúc.
Khi tiệc tàn, trời đã chập choạng tối. Tô Yên chở Lâm Vũ trở lại khu ổ chuột tồi tàn.
Đến cửa nhà Lâm Vũ, chiếc Ferrari màu đỏ từ từ tấp vào lề rồi dừng lại.
Bên trong xe.
“Tuy rằng hôm nay biểu hiện của anh rất tệ, nhưng phần thù lao 500.000 tệ, tôi vẫn sẽ trả đủ cho anh, cho tôi số thẻ của anh”, Tô Yên nhìn Lâm Vũ nói.
“Không cần thù lao, tôi không thiếu tiền”, Lâm Vũ nhẹ giọng nói.
Nói xong, Lâm Vũ mở cửa bước ra khỏi xe, sau đó trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-nguoi-thua-ke/957993/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.