Ngày hôm sau, đúng mười giờ sáng Trần Cảnh Vũ cùng ông nội Trần đã đến nhà họ Tần. Mọi người trong nhà thấy quà cáp được đưa vào trong biệt thự chỉ nghĩ rằng quà thăm bệnh. 
Ông nội Trần cùng Trần Cảnh Vũ chào hỏi mọi người dưới nhà liền lên tầng thăm bà nội Tần. 
Hỏi thăm xong Trần Cảnh Vũ ra ngoài thấy Nhạc Quân đứng chờ không yên ở cửa. Anh khẽ nhếch miệng, cô bé đã lo lắng đến mức này rồi. Xem ra đêm qua cũng không ngủ ngon. Vì anh cũng vậy. Nhưng anh là mừng và hồi hộp. 
Anh bước đến trước mặt cô, nắm lấy tay Nhạc Quân. Hai bàn tay từng ngón tay đan vào nhau, Nhạc Quân giật mình nhìn thẳng vào mắt anh. Anh định làm gì vậy? 
“Đi vào gặp bà cùng anh.” Không chờ cô phản ứng, Trần Cảnh Vũ đã kéo tay cô bước vào phòng lần nữa. 
Bà nội Tần thấy cảnh tượng hai đứa bé nắm chặt tay nhau, bà vừa ngạc nhiên lại vui mừng không nói nên lời. “Hai đứa…” 
Trần Cảnh Vũ cúi gập người chín mươi độ cất giọng kiên định: “Cháu muốn kết hôn với Nhạc Quân. Cháu thích cô bé, mong bà nội đáp ứng ạ.” 
Nhạc Quân vừa nghe anh nói thích mình, trái tim như lỡ một nhịp. Tay siết chặt lấy bàn tay đang nắm chặt của anh. Cô nhìn anh chăm chú như muốn khẳng định những lời anh nói vừa rồi là thật. 
Trần Cảnh Vũ như cảm nhận được ánh mắt của Nhạc Quân, anh quay sang nhìn cô. Bốn mắt nhìn nhau, anh mỉm cười, dùng cách này trấn an trái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-chong-yeu/2671717/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.