Tới 1h chiều ngày hôm sau cô mới tỉnh lại phát hiện Trần Cảnh Vũ không còn nằm bên cạnh. Nhìn đồng hồ, cô giật mình. May quá hôm nay chủ nhật. Nếu không thật sự… 
Cô vào phòng tắm, nhìn những vết xanh tím khắp người cô lại nhớ một màn phóng túng cường độ mạnh vào đêm qua. Cô ôm mặt xấu hổ nhưng lại cười hạnh phúc. Nếu Trần Cảnh Vũ lúc này thấy bộ dạng cô gái đang cười đến động lòng người như vậy, chắc chắn anh sẽ đè cô ngay trong này mà làm một trận nữa. 
Ăn uống xong, cô lên weibo lướt, tin tức của cô vẫn còn đang phủ sóng khắp nơi. Nhìn lượt theo dõi trên trang cá nhân, Nhạc Quân không thể tin nổi, cô nghĩ thầm quá dọa người đi. Đã hơn 30 triệu follow. Ôi mẹ ơi cô từ vài trăm người bạn lúc mới tham gia cuộc thi đến giờ chỉ mất 3 tháng. Thật đúng là con số khủng bố. 
Xem ra cô phải tìm trợ lý riêng rồi. Cô thấy bản thân không thể giải quyết mấy vấn đề trên mạng được, hơn nữa sắp tới cô sẽ tham gia nhiều sự kiện dưới danh nghĩa Hoa hậu chắc chắn phải có quản lý và trợ lý riêng. À cả thợ trang điểm nữa. 
Đang ngồi trên sô pha vừa ăn snack vừa lướt weibo thì nhận được tin nhắn của nhóm Âu Dương Tịch. 
ĐSS: (Lên diễn đàn trường xem tin tức nóng hổi kìa mấy bồ) 
Nhạc Quân: (Nói tóm gọn nội dung đi. Tớ lười.) 
ĐSS: (Tự lên xem đi, cậu phải tập thói quen đó. Bây giờ cậu là người của công chúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-chong-yeu/2671663/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.