“Nửa tiếng nữa anh phải họp rồi” Nhạc Quân nghe anh gọi cho trợ lý thì buồn cười. Người này thật ra có lúc sẽ có chút trẻ con. Nhưng cô lại thích anh đôi khi như vậy, đó cũng là một mặc đáng yêu của anh.
“Ừm không sao, chơi với em nửa tiếng rồi anh đi.” Thật ra anh vẫn còn khó chịu vụ vừa rồi, cô xem qua đúng là không có chút nào gọi là ghen tuông.
Nghĩ vậy anh liền hôn lên khóe môi cô hỏi: “Em không có chút nào khó chịu hả?”
Nhạc Quân ngơ ngác nhìn anh, cô khó hiểu: “Hả? Em rất thoải mái mà.”
Trần Cảnh Vũ nhìn cô nàng mở đôi mắt thuần khiết như dòng suối, không hiểu sao lại mong cô mãi mãi đơn thuần như vậy cũng tốt. Cô tốt như vậy không nên bị môi trường xung quanh làm ảnh hưởng đến tính cách của cô. Thật ra cô như thế này còn đỡ hơn chuyện nếu như cô ghen tuông đến mất lý trí. Phụ nữ quanh anh không phải ít, nếu cô không tin anh e sẽ xảy ra nhiều chuyện.
“Cô gái khi nãy là thư ký của anh.” Anh nghĩ nghĩ vẫn là nên nói rõ với cô, ai biết được con gái tuy vẻ ngoài bình thường như vậy nhưng bên trong lại đang nổi sóng ngầm thì sao.
“Ừm, cô ta có ý với anh.” Nhạc Quân rất thản nhiên dựa cả người vào sô pha, liếc mắt nhìn sang anh. Trông bộ dạng rất thoải mái, không có ý nào là khó chịu cả.
Trần Cảnh Vũ giật mình không ngờ cô nhạy cảm như vậy: “Em biết sao, chỉ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-chong-yeu/2671660/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.