Lúc Nhạc Quân xuống dưới thấy mẹ và ông nội Trần đang nói chuyện gì đó rất vui vẻ. Vừa thấy cô vội gọi lại bàn ăn sáng.
“Nó còn chưa xuống hả?” Mẹ Trần hỏi vậy nhưng trên mặt tràn đầy ý cười.
Nhạc Quân hơi mất tự nhiên ho khan một tiếng trả lời: “Anh ấy đang vệ sinh ạ, sẽ xuống ngay mẹ.”
“Trẻ tuổi mà, lâu lâu ngủ nướng cũng tốt. Cảnh Vũ nó cũng lâu lắm rồi mới thấy dậy muộn như vậy. Nhạc Quân chăm nó tốt lắm đó.” Ông nội nhìn cô cháu dâu xuất sắc này mà cười tươi không tiếc lời khen ngợi.
Nhạc Quân cười mỉm chỉ biết dạ một tiếng liền đợi cái tên kia xuống.
Rất nhanh Trần Cảnh Vũ đã xuống nhìn ba người đang vui vẻ như sắp có “chắt” đến nơi, đã lâu rồi anh mới thấy gia đình mình ấm áp đến vậy. Chỉ thêm một cô gái nhưng lại tràn đầy sức sống thế này. Cô đúng là niềm vui của gia đình anh.
“Ăn thôi, xong con đưa mẹ với Nhạc Quân đến siêu thị.”
Trần Cảnh Vũ nói: “Con phải đến sân bay đón Cảnh Thiên rồi. Hay hai người đợi con về rồi đi hoặc là để tài xế gia đình đến đưa đi được không.”
“Không phải nói 14h mới tới hay sao?” Mẹ Trần vốn tưởng thằng con út của mình còn không về ăn tết, vậy mà mới hai hôm trước nó lại thông báo chiều 30 về nước. Thế quái nào giờ lại hẹn sang buổi sáng, đúng là cái tính nết không đổi. .
“Nó mới sắp xếp công việc sớm hơn vài tiếng nên đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-chong-yeu/2671635/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.