Vì đêm giao thừa không thể ở nhà họ Tần nên chiều Trần Cảnh Vũ đưa Nhạc Quân về nhà ông nội Tần chơi đến tối thì về lại nhà họ Trần.
“Sang năm cháu với Cảnh Vũ phải đón giao thừa với ta đấy, năm nay ta nhường cho ông Trần.” Ông nội Tần nhìn hai đưa cháu vì sợ bị rày nên bây giờ về đây an ủi thân già ông.
Nhạc Quân gật gật đầu: “Chắc chắn ạ.”
Ông nội Tần cũng chưa hài lòng lắm liền thêm điều kiện: “Sáng mai lại tranh thủ về đây chúc tết sớm đó”
Cả hai cười mỉm đáp Vâng.
…11h45 đêm 30 tết
Mọi người đã chuẩn bị xong chỉ còn chờ đến thời khắc đếm ngược nữa là xong.
“Con kiếm thứ này ở đâu hả?” Mẹ Trần nhìn thằng con mình đang cầm mớ pháo hoa đang chuẩn bị sẵn sàng bắn thì miệng giật giật.
“Hì hì con nhờ bạn đó. Mẹ yên tâm không sao đâu. Tết mà không bắn pháo hoa sẽ rất buồn nha.” Trần Cảnh Thiên vừa nói vừa gắn vài cây pháo hoa vào vị trí chuẩn bị châm lửa.
“Chị dâu chơi cái này bao giờ chưa?” Trần Cảnh Thiên nhìn Nhạc Quân đang ngồi đối diện xem xét mấy đồ chơi này.
“Tôi biết, đã từng chơi ở Đức nhiều rồi.” Nhạc Quân khi đó cứ tết đến sẽ cùng Emma với Jakson bắn không biết bao nhiêu pháo hoa. Nhưng bọn cô đều tuân thủ luật chỉ bắn pháo hoa ở nơi tập trung nên năm nào cũng kéo nhau ra bờ hồ để chuẩn bị và đón tết ở đó với mấy món nướng. Cô nghĩ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-chong-yeu/2671632/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.