Giữa đêm, ánh trăng trên bầu trời dần sáng rõ, những đám mây mù như bị đẩy ra xa, cơn gió trong lành buổi đêm mùa hạ khẽ phất phơ lùa vào khung cửa sổ. Dưới lòng đường, các phương tiện giao thông đi lại vãn hẳn, không gian đưa lại mùi hương thơm ngát dễ chịu. Nghe tiếng nước chảy róc rách phát ra từ nhà tắm, Hoa mơ màng tỉnh giấc, cô hé mở đôi mắt và chậm rãi quan sát mọi thứ. Dưới ánh đèn mờ, tấm rèm cửa màu hồng khẽ phất phơ trước gió, bên ngoài khung cửa sổ, chị Hằng trên nền trời đang nhởn nhơ đùa dạo cùng gió mây. Hoa thấy toàn thân mình mỏi nhức, không chút sức sống, thực tế là cô không muốn nhúc nhích, cảm giác tứ chi như tê liệt.
Chỉ có đôi hàng mi vẫn không ngừng chớp và nhìn ngắm xung quanh. Bỗng…
Cạch…
Tiếng động phát ra từ cửa nhà tắm, Hoa không quay người lại, nhưng nghe tiếng bước chân, cả mùi hương nam tính dìu dịu đang chậm rãi lan tỏa trong không gian, cô biết đó là Huấn. Anh bước đi rất nhẹ như sợ sẽ khiến cô giật mình tỉnh giấc. Tưởng Hoa vẫn đang ngủ say, Huấn đến gần khung cửa sổ, lúc này anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm ngang hông, đôi bàn tay cầm một chiếc khăn khác và nhẹ nhàng lau khô mái tóc. Dù là buổi đêm nhưng góc nghiêng và thần thái của người đàn ông ấy vẫn cực kỳ cuốn hút.
— Em đã ngủ bao lâu rồi?
Hoa buột miệng hỏi khiến Huấn giật mình suýt vỡ tim. Trong bóng tối, ánh mắt anh không che giấu được vẻ hoang mang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ai-ben-them/453293/chuong-46.html