Dì Nhung nằm viện, hai anh em Hiếu ở nhà tự chăm sóc lẫn nhau. Hiếu rất quý Hà Nhi, sáng sáng thức giấc, cậu luôn chủ động chuẩn bị bữa sáng cho em gái, nhắc nhở em chuẩn bị áo quần và sách vở để đến trường. Những lúc rảnh, Hiếu dạy em học bài, dạy em dọn nhà và nấu một vài món đơn giản. Hiếu nghĩ, sức khỏe của dì ngày càng tệ đi, thời gian sắp tới hoặc cũng có thể là rất lâu cũng chưa thể bình phục được ngay. Nỗi lo cơm áo gạo tiền như đè nặng lên đôi vai của chàng trai đương tuổi mới lớn. Suy nghĩ bỏ học đi làm kiếm tiền đã rất nhiều lần xuất hiện trong tâm trí của Hiếu. Nhưng mà, thời gian tốt nghiệp THPT sắp sửa tới gần, Hiếu vẫn còn chút gì đó luyến tiếc, giống như dì Nhung nói, cậu theo đuổi mấy năm trời, giờ sắp sửa có bằng tốt nghiệp lại bỏ dở, như thế thì lãng phí quá.
Hàng ngày Hiếu vẫn đến trường, lúc về nhà thì tỉ mỉ dạy Hà Nhi làm việc nhà. Cô bé vốn được mẹ nuông chiều và chăm sóc từng chút một nên bây giờ động chân động tay làm một số thứ vẫn còn bỡ ngỡ. Tuy vậy, Hà Nhi rất ngoan, nữa là sống chung với mẹ bao năm, nhiều lần chứng kiến cảnh tượng giữa đêm mẹ ôm bụng và bật khóc, cô bé biết rằng, sức khỏe của mẹ không tốt. Có thể mẹ sẽ phải nằm viện rất lâu. Mẹ đi vắng sẽ không có ai chăm sóc mình nữa, anh trai thì đi học. Bởi vậy, khi được Hiếu dạy bảo, Hà Nhi rất chuyên chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ai-ben-them/453290/chuong-43.html