Về phần Thiên Ưng lão nhân, hắn chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi trong lòng, không phải có câu nói thiên tài địa bảo hữu duyên thì có được sao? Hơn nữa nhân loại cùng yêu thú luôn đối nghịch, hắn không dẫn dụ thất kiếp yêu thú kia đi ra ngoài, bản thân hắn cũng khó thể tiến vào Thiên Ưng sơn.
Rất nhanh Tần Phàm đã đi vào Thiên Ưng sơn.
Thiên Ưng sơn cùng Bạch Hỏa sơn đều có được nhiệt lượng cực kỳ lớn mạnh, nhưng khác nhau chính là Thiên Ưng sơn lại không phải là màu trắng như Bạch Hỏa sơn, thậm chí bên trên còn mọc không ít cây cối.
Những cây cối kia có thể mọc ở địa phương có nhiệt độ cao như vậy, tự nhiên không phải vật phàm, có được tính kháng nhiệt cực mạnh.
- Bởi vì có Hỏa Sơn Mộc tồn tại cho nên tòa Thiên Ưng sơn này thoạt nhìn dịu ngoan hơn!
Trong miệng Tần Phàm thì thào nói, sau đó rất nhanh rơi lên miệng núi lửa Thiên Ưng sơn.
Địa phương hắn đặt chân cũng là nơi mà ngày thường Thiên Ưng lão nhân dùng để tu luyện.
- Chỗ này cũng không tệ lắm, nhiệt lực mênh mông, năng lượng hỏa hệ dồi dào sinh động, thập phần thích hợp hỏa hệ yêu thú cùng người tinh thông hỏa nguyên giới ở lại nơi này tu luyện!
Đứng ngay vị trí này, Tần Phàm có thể cảm giác được toàn thân nóng lên, mơ hồ cảm thấy nguyên giới lực có chút nóng bỏng, đối với hỏa nguyên tố trong nguyên giới thật sự có trợ giúp thật lớn.
Nhưng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3089997/chuong-1348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.